Hôm nay về quê, nắng hè oi ả. Mẹ không còn. Mẹ ơi, con nhớ mẹ ! Con muốn viết thật nhiều về mẹ, nhưng không đủ lời, đủ chữ.
Thôi thì ! Nhớ gì viết nấy. Mong mẹ thấu tấm lòng thành của con.
Về quê nhớ mẹ thuở xưa
Ngày rằm, mùng một mò cua ngoài rào.
Nhiều lúc đụng phải cả mau
Nhức thấu ruột, mẹ nuốt đau vào lòng….
Con đi khắp nẻo, muôn phương
Mang theo dáng mẹ dặm đường – hành trang.
Tuổi thơ, hè nắng chang chang
Ham diều quên nón, mẹ mang tận đồng.
Đò đầy chòng chành qua sông
Sóng ơi đừng nổi, mà lòng con đau !
Chiều buông sợi nắng chuyển màu
Tóc xanh vụt bạc loang đầu…. mẹ tôi !
Trưa hè nhà luộc rá khoai
Mẹ ăn củ sượng, củ bùi phần con.
Nắng hè nóng tiếng chuông ngân
Cánh diều đứng lặng bần thần trong mây.
Mẹ ngồi chắp bả, xé gai
Hai ngón tay mẹ thêm dày vết chai.
Ánh trăng mười sáu cuối trời
Mẹ với bóng đang còn ngồi xắt khoai.
Con về qua lối cỏ may
Hồi bé theo mẹ, ghim đầy quần con
Dừng chân bóng mát cuối thôn
Gỡ từng bông cỏ, nhìn con… mẹ cười.
Lúa chiêm gặt, sàng sảy rồi
Chỉ còn bóng mẹ, mặc trời nắng mưa.
Bao giờ có lại ngày xưa
Cho con trái thị chợ trưa mẹ về.
Mẹ là ngọn núi, con đê
Che chắn con giữa bốn bề bão dông.
Mẹ quen cất giấu nỗi buồn
Với con tiếng mẹ cười giòn đem phơi.
Tảo tần hôm sớm một đời
In trong tâm khảm con thời chưa nguôi
Con lên biên giới xa xôi
So thừa đũa mẹ lại ngồi nhắc con.
Nhớ làn khói thơm rạ, rơm
Trăng mơ hồ nhớ tình thương mẹ hiền.
Chẳng khóc, mắt cứ ướt nhèm
Gót chân mẹ… khuyết bậc thềm… mẹ ơi !
Sóng xô mờ mịt biển đời
Mẹ là neo…mẹ là nơi bến bờ…
Quá nữa đời, tóc bạc phơ
Con vẫn bé dại, ngây thơ bên Người….
——-_____——-
Nguyễn Tiến
17/6/2023